Để khỏi phải hi vọng tha thiết sau đó thất vọng tràn trề, nên trước mỗi chuyến đi tôi tránh đọc những quan điểm, nhận xét về điểm đến, mà để cho chuyến đi của mình tự nhiên trải dài với những điều mới lạ.
Thử google từ khoá Iran, Tehran bạn sã thấy các thông tin về lệnh cấm vận kinh tế, tôn giáo, chính trị, chính sách, chiến tranh với Iraq (đã kết thúc lâu rồi, điều này giống Vietnam-nhiều người phương Tây nghĩ Vietnam vẫn còn chiến tranh). Trên thực tế, chuyến đi của chúng tôi là một sự trải nghiệm thú vị về sự hiếu khách, nồng ấm của con người và :
Iran an toàn hơn truyền thông quan ngại.
Nền văn hoá lâu đời của đế chế Ba Tư đã để lại biết bao di sản vô giá.
… và vô vàn những điều bất ngờ khác về đất nước, con người.
Toàn cảnh thanh bình của Tehran nhìn từ Mount Tochal.
Các loại hoa hồng đủ loại thơm ngát được trồng dọc đường lên núi
Tehran rộng lớn với khí hậu biến đổi ngay trong thành phố, có những điểm nhiệt độ thấp hơn các chỗ khác. Ánh sáng lan toả cả ngày dài, mặt trời chỉ lặn lúc 21h, nên thời gian rất nhiều cho những hoạt động ngoài trời. Những công viên nối các khu vườn, nơi hoa nở suốt năm, những ngọn núi phủ tuyết trắng ngay trong mùa hè.
View từ một ngôi nhà trong khu phố nhỏ với dãy núi tuyết xa xa
Trời vẫn sáng mặc dù đã 19h30
Cung điện Golestan, công trình ấn tượng tinh xảo tới chi tiết của từng viên gạch. Mỗi viên gạch nhỏ đều là một bức tranh có thể là một câu chuyện ngụ ngôn được trang trí thêm các hoa văn phản ánh văn hoá, tôn giáo
Những Nhà thờ Hồi giáo trang nghiêm ở khắp nơi, với các thiết kế mái vòm, tháp trang trí tinh xảo từ bên ngoài tới chi tiết bên trong của kiến trúc Hồi Giáo,
Những Bazaar nằm trên những con đương như mê cung hoặc kiên cố như các pháo đài được coi như hơi thở của Ba Tư lúc nào cũng nhộn nhịp với vô vàn các loại hàng hoá, mà thu hút nhất vẫn là những mặt hàng thủ công, đá quý.
Ở bất kỳ đâu, tôi đều bị cuốn hút bởi sự nồng ấm và hiếu khách của Iranian. Đó là một xứ sở của những con người đẹp đẽ cả về hình thức, tâm hồn, thân thiện và những giúp đỡ vô điều kiện.